Đạo và Đời
Quản Trị Diễn Đàn 0989.913.611
Bồ-tát đi suốt con đường Phật phải đi như thế nào?
Con đường của chúng sinh là thuận lưu sanh tử tức là xuôi theo dòng sanh tử mà đi. Vì thế nếu muốn đi con đường Phật viên mãn thì Bồ-tát phải đi ngược dòng sinh tử nầy.
Phật đạo là con đường dẫn dắt chúng sinh đến chỗ giải thoát giác ngộ. “Bồ-tát hành phi đạo thị vi thông đạt Phật đạo” nghĩa là nếu muốn đi theo con đường Phật được thông suốt thì Bồ-tát phải đi ngược lại con đường chúng sinh đi.
Bồ-tát đi vào ngũ vô gián mà không buồn rầu giận dữ.
Vào địa ngục mà tự tâm không có tội lỗi cấu uế.
Đến với súc sanh mà không có vô minh, kiêu mạn.
Đến với ngạ quỷ mà đầy đủ công đức lành.
Đi vào con đường dục giới, sắc giới, chẳng cho đó là được may mắn hơn.
Giả đi vào con đường tham dục mà xa lìa các sự đắm nhiễm dính mắc.
Giả đi vào con đường sân nhuế mà đối với chúng sinh không giận dữ thù hằn.
Giả đi vào ngu si mà thường dùng trí tuệ điều phục tâm mình.
Giả đi vào con đường xan tham mà xả bỏ thân tâm, của cải cho đến thân mạng cũng không lẫn tiếc.
Giả đi vào đường phạm giới mà tâm an trụ tịnh hạnh, dù tội lỗi nhỏ cũng răn sợ không cho sai phạm.
Giả đi vào con đường giải đải mà hằng siêng tu công đức thiện.
Giả đi vào đường loạn ý mà thường nghiếp niệm định tâm.
Giả đi vào con đường ngu si mà thông hiểu hết việc thế gian và xuất thế gian một cách đứng đắn.
Giả đi vào con đường siểm trá mà khi kết quả thì đúng với ý nghĩa kinh, hợp lời Phật.
Giả đi vào con đường kiêu mạn mà thực chất là làm cầu đường chuyên chở chúng sinh.
Giả đi vào con đường phiền não mà tâm thường thanh tịnh trong sáng.
Giả đi vào con đường ma mà thuận theo trí tuệ Phật không nghe theo sự cám dỗ của bọn ma.
Giả đi vào đường Thanh văn mà giáo hóa chúng sinh bằng pháp đại thừa.
Giả đi vào đường Bích chi Phật mà đi truyền đạt cho chúng sinh tư tưởng đại bi của Phật.
Giả đi vào hàng nghèo khó mà của báu công đức trong tay vô tận.
Giả đi vào đường trau dồi trang điểm sắc diện như người thường mà đầy đủ các tướng hảo tự trang nghiêm thân.
Giả đi vào đường hạ tiện mà thực chất sanh trong giòng Phật, bên trong có đầy đủ công đức.
Giả đi vào đường của hạng người quê mùa, yếu đuối mà thực chất được thân tráng kiện na la diên, chúng sinh đều rất ưa nhìn.
Giả đi vào đường lão bệnh mà dứt hẳn bệnh căn, vượt ra sự sợ sệt chết chóc.
Giả đi vào đường kinh doanh sinh sống mà hằng quán vô thường, không để lòng tham luyến.
Giả có thê thiếp mà thường viễn ly bùn lầy ngũ dục.
Giả hiện như người đần độn mà biện tài vô ngại, nhờ ghi không sót.
Giả đứng phe tà mà lấy chánh lý giúp hộ chúng sinh.
Giả hiện đi vào các luân hồi mà đoạn hết nguyên nhân sanh tử, ưu bi khổ não.
Giả hiện ở Niết bàn mà không dứt hết hạt giống sanh tử.